Huyện Lân Du mà Vạn Niên Cung tọa lạc đại khái chính là thành phố Bửu Kê Thiểm Tây ở đời sau, mà Trường An lại nằm ở thành phố Tây An đời sau, hai nơi này gần nhau, khoảng cách không xa, đại khái cũng khoảng trong bốn trăm dặm, dù sao thì Hoàng đế chỉ là đi nghỉ hè, không thể nào chạy đến Giang Nam được.
Đội ngũ khổng lồ như vậy nhất định sẽ ảnh hưởng đến tốc độ, nhưng nếu chỉ đi thẳng một đường thì cho dù có chậm hơn nữa thì tám ngày là tới nơi.
Nhưng Lý Trị dường như không nghĩ như vậy, y không chọn đi đường gần nhất, mà là chọn đi qua núi Thái Bạch, huyện Mi, huyện Phù Phong vân vân để đến huyện Lân Du.
Trên đường đi cũng là đi đi ngừng ngừng, muốn đi thì đi, đi mệt thì nghỉ ngơi, hoặc là nhìn thấy cảnh đẹp thì ngừng lại thưởng thức.
Hàn Nghệ cũng không vội, ngươi dừng ta cũng dừng, ngươi ngắm ta cũng ngắm, bởi vì hắn bình sinh vốn thích du lịch, cũng muốn nhìn ngắm phong cảnh Đại Đường, tiếc nuối duy nhất chính là bọn họ không được phép đi lung tung, phạm vi hoạt động cực kỳ nhỏ, có đến mấy lần Hàn Nghệ đều mượn cớ đi vệ sinh để chạy vào rừng sâu núi thẳm ngắm cảnh.
Đi được ba ngày, cuối cùng đã đến núi Thái Bạch.
Còn chưa tiến vào phạm vi núi Thái Bạch, làn sóng xanh biếc kia liền không buông tha mà ập thẳng đến! Trên quan đạo bằng phẳng rộng lớn hai bên tràn ngập đại thụ rợp trời, cỏ dại xanh mướt,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thanh-nien-nhan-roi-o-duong-trieu/2416949/chuong-289.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.