Tiếng hô to này, lập tức khiến mọi người chấn động.
Hoàng đế làm sao lại tới đây rồi.
Cả đám đều nhìn theo tiếng hô, chỉ thấy một đám người từ phía Bắc đi tới, người đi đầu đúng là Hoàng đế Lý Trị, phía sau còn có không ít tùy tùng và hộ vệ đi theo.
Đợi tới khi Lý Trị đến trước mặt, mọi người liền khẩn trương thi lễ.
"Miễn lễ, miễn lễ."
Lý Trị vội vươn tay ra hiệu, đưa tầm mắt nhìn qua, cười ha hả nói: "Ta vừa rồi ở chân núi hóng gió, thấy mấy người các ngươi đến đây, vì thế sang đây xem xem. Đúng rồi, vừa rồi dường như ta nhìn thấy có người ở đây đánh nhau?"
Không có người nào lên tiếng, mấy người bọn họ ầm ĩ thì ầm ĩ, nhưng tuyệt sẽ không bán đứng đối phương.
Lý Trị đương nhiên biết là ai đang đánh, thấy được hai nữ nhân như vậy, y không thể không nhìn ra, nhưng y dường như không có ý định đi rối rắm vấn đề này, hoặc là đã thành thói quen, đột nhiên nói với Tiêu Vô Y: "Vô Y, ngươi về đã lâu như vậy, như thế nào cũng không tới hoàng cung, để thỉnh an cậu?"
Tiêu Vô Y nghiêng con ngươi thoáng nhìn, thản nhiên nói: "Bệ hạ chính vụ bận rộn, Vô Y sợ quấy rầy đến bệ hạ."
Lý Trị cười nói: "Ngươi ngay cả một tiếng cậu cũng không nguyện gọi, còn nói không phải đang giận ta."
"Vô Y không dám."
Tiêu Vô Y không kiêu ngạo không siểm nịnh nói: "Thánh nhân viết, quân quân thần thần, phụ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thanh-nien-nhan-roi-o-duong-trieu/2416888/chuong-319.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.