Vậy ngươi mau nói nghe thử.
Tiết Giai có vẻ vô cùng kích động, bởi vì chuyện này trực tiếp liên quan đến thành tích và cái ghế của ông ta nha. Bây giờ trong triều lại có gợn sóng lưu động, ông ta thật sự không muốn xảy ra sai sót gì vào lúc này.
Hàn Nghệ cười hỏi: "Tiết Huyện lệnh này, ông cho rằng những người kia vì sao lại làm vậy?"
Tiết Giai sửng sốt, cảm thấy Hàn Nghệ hỏi câu này có chút ngu ngốc, nói: "Còn có thể la vì cái gì chứ, đương nhiên là vì tiền tài rồi!"
Hàn Nghệ cười lắc đầu nói: "Cái này không chuẩn xác, trên đời này cách để kiếm được tiền có rất nhiều, có thể trồng trọt, có thể buôn bán, tại sao phải đi làm chuyện phạm pháp?"
Tiết Giai ngẩn người, nói: "Vậy thì ngươi nói xem là vì sao?"
"Là để thỏa mãn lòng tham của mình."
"Chuyện này không giống nhau sao?"
"Khác nhau về bản chất."
Hàn Nghệ nói xong thì chính hắn cũng cảm thấy buồn cười, một tên lừa đảo lại đi phân tích tâm lý của kẻ lừa đảo, vậy chẳng phải là đập nồi cơm của chính mình sao, lại thấy vẻ mặt Tiết Giai nóng vội, thế là tiếp tục nói: "Thật ra mỗi người đều có lòng tham, Tiết Huyện lệnh chắc chắn cũng muốn thăng quan, việc này không có gì đáng trách. Nhưng Tiết Huyện lệnh chắc chắn sẽ không vì thăng quan mà làm chuyện phạm pháp, sở dĩ bọn họ sẽ bí quá hóa liều, là vì bọn chúng có lòng tham còn lớn hơn người bình thường."
Tiết Giai
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thanh-nien-nhan-roi-o-duong-trieu/2416873/chuong-327.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.