Không thể trông mặt mà bắt hình dong nha!
Rama Sayyid không khỏi không cảm khái một câu.
Lưu Nga hậu tri hậu giác, trong lòng không khỏi mắng to Rama Sayyid này gian trá. Kẻ này nhìn thì hào phóng, nhưng thật ra là thì tính toán kỹ lưỡng từ tận xương cốt.
Rama Sayyid là một thương nhân, đương nhiên sẽ không từ bỏ như vậy, còn đang cố gắng tranh thủ, nói: "Hàn đông chủ, không phải ta tự thổi phồng đâu, trên tay của ta có tất cả loại hàng hóa mà Ba Tư bán cho quý quốc, hơn nữa tất cả đều là tốt nhất. Mặt khác, chúng ta còn có thể đem hàng hóa quý quốc bán đến Ba Tư chúng ta nữa. Nếu chúng ta hợp tác, sẽ có rất nhiều chỗ tốt đối với song phương chúng ta, thậm chí là toàn bộ hẻm Bắc."
Hàn Nghệ cười nói: "Ta không nghi ngờ lời nói của Rama tiên sinh, nhưng hàng hóa có tốt, thì cũng phải bán ra được mới tính. Mà ta lại có được quần thể khách hàng lớn nhất, đặc biệt là nữ nhân, đó là duy nhất đấy. Càng không cần nói tới những ca kỹ hẻm Trung, hẻm Nam, họ là người mua phấn son, hương liệu lớn đó. Nhưng ta nghĩ Rama tiên sinh cũng không phải là một thương nhân người Ba Tư duy nhất. Ta thật tâm hoan nghênh Ramat tiên sinh tới nơi này buôn bán, nhưng nói hơi trực tiếp chút ấy mà, nơi này là địa bàn của ta, nếu ngươi muốn tới nơi này buôn bán, nhất định phải dựa theo quy củ của ta mà làm, về phần đề nghị của Rama Sayyid, ý
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thanh-nien-nhan-roi-o-duong-trieu/2416852/chuong-336.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.