Đầu đời đường, chế độ phường thị vô cùng nghiêm khắc. Chỉ có hai chợ cho phép bách tính giao dịch. Ở khu dân cư nghiêm cấm bất cứ hoạt động thương nghiệp nào. Chỉ duy nhất Bình Khang Lý là ngoại lệ. Thái độ của triều đình với Bình Khang Lý vẫn luôn là ngầm đồng ý. Bởi vì liên quan tới mặt mũi nên triều đình không thể mở thanh lâu ở hai chợ. Nhưng cái này không thể thiếu. Vì thế sự xuất hiện của Bình Khang Lý đã bù đắp rất tốt điểm này.
Hàn Nghệ chính là nắm được chỗ sơ hở này. Dĩ nhiên trong đó cũng có quan hệ lớn lao với việc Trưởng Tôn Vô Kỵ bọn họ không nói không rằng.
Lý Trị hiện giờ lại không nói nữa. Ông ta hy vọng nhìn thấy tất cả những thứ này. Bất cứ hoàng đế nào cũng hy vọng trên triều đình có tranh đấu. Kỳ thực bất cứ tranh đấu trong triều đình của triều đại nào cũng là do hoàng đế gây nên. Nếu như triều đình không có tranh đấu, như vậy chỉ có thể nói ra một điều. Đó là hoàng đế đã mất đi quyền thế. Bởi vì nếu chỉ có một nhà độc đại, triều đình mới xuất hiện tình trạng trầm tĩnh.
"Ha ha."
Chợt nghe thấy một tiếng cười. Chỉ thấy một người già đứng đầu bên trái vuốt râu cười. "Lão phu thấy những lời của Hàn Nghệ không sai. hẻm bắc không to bằng một góc của chợ Tây. Một ngày đã tranh hết khách của hai chợ. Uổng cho Hộ bộ các người vẫn có mặt mũi mà nói. Đúng là không biết xấu hổ. Nếu như
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thanh-nien-nhan-roi-o-duong-trieu/2416822/chuong-351.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.