Câu hỏi này có chút khó hiểu, tiểu lại kia không khỏi sửng sốt một hồi, rồi nói: "Đúng là rất gần, chỉ cách có hai con đường thôi."
Hàn Nghệ nhíu mày trầm ngâm, lại nghe thấy bên ngoài công đường truyền đến từng hồi tiếng kêu thảm thiết, đột nhiên hạ giọng nói vài câu ở bên tai tiểu lại.
Tiểu lại kia nghe xong thì tròn mắt kinh ngạc.
Hàn Nghệ thu hồi khuôn mặt tươi cười, nói: "Còn không mau đi đi."
"Dạ, tiểu nhân tuân lệnh."
Tiểu lại lúc này mới nhớ tới thanh niên nhìn trẻ tuổi hơn mình rất nhiều này, đã đường đường là Giám sát Ngự Sử rồi, bước chân run run chạy đến bên người chủ bộ, nhỏ giọng nói vài câu.
Chủ bộ quay đầu lại nhìn Hàn Nghệ, Hàn Nghệ lập tức gật đầu vài cái.
Chủ bộ lúc này mới tiến tới, nói vài câu với Tiết Giai bên cạnh.
Tiết Giai quay đầu lại nhìn Hàn Nghệ, sau đó đứng dậy đi tới, nói: "Hàn Ngự sử, ngươi nói án này còn có một nhân chứng mấu chốt à?"
Hàn Nghệ ừm một tiếng, không quá chắc chắn nói: "Ta chỉ đoán thôi, hơn nữa người này ở ngay đây."
Tiết Giai cả kinh nói: "Ở ngay đây? Là ai?"
Hàn Nghệ nói: "Chính là Hoàng Hoành bị nhốt trong lao đó."
Tiểu lại kia a một tiếng: "Là Hoàng Hoành vi phạm cấm tiêu kia sao?"
Hàn Nghệ gật gật đầu.
Tiết Giai tò mò hỏi: "Ngươi làm sao biết được?"
Hàn Nghệ lắc đầu nói: "Đều là đoán cả thôi, Tiết Huyện lệnh chỉ cần gọi người đưa tên
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thanh-nien-nhan-roi-o-duong-trieu/2416793/chuong-366.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.