Khi trao đổi với Thẩm Nhân Nhân, nàng ta ngẩng đầu lên, như một con thiên nga trắng chiến thắng.
Ta phì cười, nàng ta giận đến mặt trắng bệch.
“Có chuyện gì mà vui vậy?”
Một giọng nói quen thuộc từ phía sau truyền đến, ta quay người lại, chỉ một cái nhìn, ta không thể rời mắt được nữa.
Y bước về phía ta.
Rõ ràng là bước đi rất chậm và vững, nhưng ta lại cảm nhận được sự cẩn thận.
Tiêu Cảnh Đàm đưa tay xoa khóe miệng ta, cúi đầu nhìn ta: “Đồ ngốc, ta sống sót trở về rồi.”
Y cười, “Nàng có đồng ý gả cho ta hay không?”
Ta mím môi, nước mắt dâng lên, nhưng y lại dùng tay che mắt ta, khẽ nói: “Nàng nhìn ta như vậy, lão tử đau lòng lắm.”
Ta cứ nghĩ, đời này không thể gặp lại y được nữa, mọi chuyện trước đây đều như mây khói, vỡ vụn thành một giấc mơ.
Ông trời, cuối cùng cũng không bạc đãi ta.
Đã đưa y trở về bên cạnh ta.
Những người xung quanh ồn ào, có thân nhân của ta, còn có đồng đội của y, đều cười tươi nhìn bọn ta.
Y cúi người, ghé sát vào tai ta: “Nàng mau nói nàng hận không thể gả cho lão tử ngay lập tức, nếu không có nhiều người như vậy, ta không cần thể diện nữa sao.”
Ngươi xem xem, người này, luôn có cách khiến ta yêu thương y.
Ta gỡ tay y ra, nhích lại gần, nhón chân hôn nhẹ lên khóe môi y, rồi rời ra ngay.
Y quay người lại, trùm ta vào áo choàng, cúi đầu hôn xuống.
Môi răng chạm nhau, y khẽ thở dài: “Nha
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thanh-nha-ma-ta-hang-yeu/5212669/chuong-9.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.