Mị Ảnh nhìn nàng, Trình thị bộ dáng đau lòng khắc ở trong đầu của y, cho dù trong nội tâm cực kỳ rối rắm, nhưng y không cách nào mở miệng oán giận, không mở miệng được, không mở miệng được a.
Bọn họ là thân sinh cha mẹ y, mặc dù dưỡng dục không lâu, nhưng sẽ vẫn có tồn tại cảm tình. Cười cười, Mị Ảnh phát hiện y không biết nên nói cái gì.
Đại khái là sự tình tới quá mức đột ngột, làm y một chút năng lực chống đỡ cũng không có.
Nói như vậy, y không phải là sắp chết?
Đầu váng mắt hoa, trước mắt một mảnh hắc ám.
Đột nhiên trong lúc đó, y nhớ tới Giản Phàm. Y cảm kích? Về những lời hôm nay Trình thị nói với y.
「 Giản Phàm hắn……」
「 Lão gia hiện tại đang nói chuyện với hắn, đại khái là đã biết được.」
Biết được……
Miễn cưỡng từ trong cổ thốt ra một câu:「 Có thể hay không ── để cho ta một mình?」
Trình thị muốn nói lại thôi, cuối cùng vẫn là cái gì cũng không nói, nhẹ gật đầu, quay thân rời đi còn thay Mị Ảnh đóng cửa lại, lưu cho y một khoảng không gian yên tĩnh.
Lòng bàn tay đặt tại ngực, cảm thụ chấn động ‘thình thịch’ nơi trái tim ở ngực trái .
Không cần đến vài năm, nơi này sẽ đình chỉ nhảy lên đi?
Tử vong, đã từng là thứ Mị Ảnh kỳ vọng, nhưng y hôm nay, sớm đã không còn nghĩ đến ý niệm này trong đầu nữa, hiện nay càng không nghĩ tới. Thật vất vả cùng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thanh-ngoc-an-he-liet-mi-anh/3133552/chuong-58.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.