Tư Niên nán lại núi Võ Đang thêm 2 ngày, bấm tay tính toán, khoảng cách quẻ tượng cho thấy thời gian chỉ còn ba ngày cuối cùng. Quẻ Vô Hoài Tử bói ra trăm ngàn năm qua chưa từng sai, nói cách khác, hoặc là hắn muốn gặp người kia, hoặc là ở lại nơi này 3 ngày tiếp theo, nhất cử định càn khôn*.
*Nhất cử định càn không: Mọi thứ được thực hiện trong một hành động, vấn đề được giải quyết trong một lần.
Càng nghĩ, vẫn là vị anh Chương kia là người trong diện tình nghi.
Nhưng đối phương đã bị chính mình xóa đi trí nhớ, hẳn là ngẫu nhiên gặp trên máy bay cũng đã quên, Tư Niên vui vẻ nhàn hạ liền gác chuyện này sang một bên và tập trung vào việc riêng của mình.
Hắn lần này tới núi Võ Đang, một là tìm chút dược liệu luyện đan, hai là vì Ô Kim Bàn Long lò.
Ô Kim Bàn Long lò nhỏ hơn so với lò đan bình thường, nhưng nó vẫn quá to, bất tiện mang theo. Mà là một cái bảo khí, nó vốn có thể tự do biến to nhỏ, nhưng gặp trục trặc nguyên nhân ở chỗ pháp lực của Tiểu Kim Long bị xói mòn.
Nói ngắn gọn, Ô Kim Bàn Long lò hiện tại trông có vẻ như là một cái lò luyện đan hoàn chỉnh, nhưng phần đáy của nó đã bị rò rỉ, và không thể giữ lại được gì. Việc Tư Niên phải làmlà tìm kiếm linh thổ rồi đam nó gia cố.
Linh thổ cũng không khó tìm, khó chính là lúc nặn phôi đất sau luyện hóa, Tiểu Kim Long rất chống cự đối với việc này.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thanh-nam-yeu-vat-sinh/229079/chuong-7.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.