Tư Niên chuẩn bị rời khỏi Thiên Tân. 
Tối hôm qua hắn phóng ra khí tức của bản thân đuổi đi tiểu yêu, tuy rằng chỉ giới hạn ở con phố kia, nhưng khó đảm bảo sẽ không bị đại yêu địa phương cảm ứng được, hắn một chút cũng không muốn theo chân bọn họ tụ tập. 
Cho nên sáng sốm, Tư Niên làm thủ tục trả phòng, sau đó đi thẳng đến sân bay. 
Lão yêu quái mấy trăm năm cũng muốn một lần trải nghiệm cảm giác ngồi máy bay. 
Trạm tiếp theo, Hắn đi Thanh Đảo ngắm biển. 
Lựa chọn Thanh Đảo chẳng qua vì vửa vặn có chuyến bay đi Thanh Đảo, Tư Niên ghét phải lãng phí thời gian vô dụng chỉ để chờ đợi. Bất quá hắn lại hối hận lần nữa chỉ sau khi ở trên máy bay chưa đầy mười phút. 
Làm một con điểu yêu, việc lựa chọn di chuyển bằng máy bay thực sự là một điều vô cùng nhàm chán, ngay cả khi đang ngồi trên khoang hạng nhất. May mắn thay, kem ly được cung cấp trên máy bay, Tư Niên cảm thấy kem ly ăn rất ngon. 
Nếu ngồi bân cạnh hắn không phải người đàn ông họ Chương tối qua thì tốt rồi. 
Hắn hiện tại rất muốn quay qua người bên cạnh hỏi một câu --- Cậu đây sinh năm bao nhiêu? 
Như thế nào lại gặp cậu nữa? 
Đoạn Chương không nhận ra Tư Niên, dù sao tối hôm qua cũng chỉ là một thoáng kinh hồng, thực ra lưu lại chỉ là một cái ấn tượng mơ hồ. Hơn nữa hôm nay Tư Niên đeo một cái kính râm thật to đem một nửa khuôn mặt đều che khuất. 
Nhưng Đoạn Chương 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thanh-nam-yeu-vat-sinh/229076/chuong-4.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.