Thật ra Tư Niên cũng không ghét bỏ gì mối nhân duyên trời sinh này, chính là chưa từng rung động đối với một ai khác. Làm hắn ngoài ý muốn vẫn là thân phận của người trên quẻ bói, không chỉ là một người đàn ông, mà còn là một con người thuần túy.
Vô Hoài Tử viết xuống ngày tháng năm sinh của người nọ, năm nay vừa ba mươi tuổi.
Tư Niên hỏi qua Kim Ngọc, đàn ông ngày nay làm gì khi ba mươi tuổi.
Kim Ngọc nói, họ đang phấn đấu vì sự nghiệp.
Tư Niên càng thêm bực bội, cảm thấy còn không bằng ở lại trên núi luyện đan. Hắn sợ chính mình không nhịn được nhìn không vừa ý đối phương liền muốn làm cho mộ phần của hắn ta xanh cỏ.
Thời đại mới rồi, quả thật không nên giết chóc.
"Ngươi thích đàn ông không?" Tư Niên bỗng nhiên nhìn về phía Kim Ngọc.
"Không thích, nhưng tôi tôn trọng mỗi khuynh hướng tình dục." Kim Ngọc nở một nụ cười chuyên nghiệp, nhưng khi Tư Niên nheo mắt lại đảo qua, trong lòng vẫn thấy nao nao.
Anh không cần nhìn tôi như vậy chứ, tôi thật sự không muốn làm gay.
Tư Niên không nói tiếp. Lúc này mưa đã nhỏ đi, hắn dứt khoác đem dù để lại trong đình, đi bộ đến ngọn núi phía sau, vừa vặn nhìn thấy mấy phần tử yêu thích đánh nhau lén lút rời khỏi hiện trường.
Hai bên oan gia ngõ hẹp đụng mặt sau bụi cây, Tư Niên khẽ mỉm cười: "Đánh nhau à? Tính luôn ta vào."
Nhóm điên yêu của Chiếu Dã quán bùm một cái quỳ xuống. Nhớ năm xưa đều là những kẻ đứng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thanh-nam-yeu-vat-sinh/229074/chuong-2.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.