Edit: Youngie + Beta: Tiểu Vân
Mạc Diệp Vân nhìn hắn lộ ra nụ cười tươi.
Chưa cần tới một ngày, những gì có liên quan tới Diệp Trầm Tĩnh từ nhỏ đến lớn, tin tức về cha mẹ cậu cũng tra ra hoàn toàn, bây giờ đều đang bày ra trước mặt Diệp Trọng Tiêu.
Diệp Trọng Tiêu hít một hơi thật sâu, cầm lấy tư liệu trên bàn, chậm rãi lật ra xem. Càng nhìn sắc mặt hắn lại càng tối đi, đặc biệt khi nhìn đến ảnh chụp của mẹ Diệp Trầm Tĩnh và chỗ ba của cậu là ba chữ “Diệp Trọng Tiêu”, vẻ mặt lại càng đen. Từng chút từng chút, chậm rãi đem tất cả tư liệu mà hắn cũng biết xem lại một lần, lúc khép lại tư liệu, sắc mặt mặc dù vẫn còn có điểm đen, nhưng ánh mắt lại là bộ dáng thở phào nhẹ nhõm, ôn nhu trong khóe mắt cũng khôi phục lại không ít.
Thật sự là một đứa ngốc, không lẽ là vì nguyên nhân đó mà bỏ đi? Chờ đến khi gặp lại em ấy rồi, nhất định phải trừng phạt thật nặng cái tên nhóc tự cho là thông minh này.
Diệp Trọng Tiêu cười to, lấy chìa khóa xe trên bàn, nhanh như gió phóng ra ngoài.
Lái xe đến địa chỉ nhà Y Lương Hạ theo như trong tài liệu. Chỗ này cũng chỉ là một khu dân cư bình thường, bất quá theo như Diệp Trọng Tiêu thì khác biệt chính là, nơi này là khu dân cư cũ, đi dạo trên phố cũng rất có chút cảm nhận về lịch sử.
Vốn định trực tiếp đến nhà Y Lương Hạ, nhưng mà nghĩ lại, hắn thay
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thanh-minh/2141469/chuong-20.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.