Edit: Youngie + Beta: Tiểu Vân
Diệp Trầm Tĩnh nghiêm túc nhìn hắn, rất trịnh trọng mà cam đoan.
“Ngoan.”
Diệp Trọng Tiêu dịu dàngi hôn nhẹ lên trán cậu. Một người bé nhỏ như vậy, làm cho hắn không nhịn được muốn sủng cậu, thương cậu, đem cậu buộc bên người, thương yêu cậu thật nhiều, cả đời.
“Em mệt rồi, đi tắm rửa rồi lên giường nghỉ ngơi đi. Đêm nay anh ở đây với em, được không?”
Diệp Trọng Tiêu thật sự là không yên lòng về cậu lắm, nhìn cậu chờ đợi.
“Ừm.”
Diệp Trọng Tiêu buông cậu ra, để cho cậu đi tắm rửa, bản thân thì trở lại xe lấy quần áo dự phòng ra. Mỗi lần hắn đi ra ngoài, má Dương đều sẽ giúp hắn chuẩn bị một bộ quần áo để trên xe, phòng ngừa hắn có nhu cầu tắm rửa gấp. Lúc còn chưa gặp Diệp Trầm Tĩnh, mỗi khi bận rộn hắn ngẫu nhiên sẽ qua đêm trong phòng làm việc, thay quần áo mới đã chuẩn bị từtrước.
Má Dương vốn đã là một phụ nữ năm mươi tuổi khỏe mạnh sáng sủa. Bởi vì cha của bà là quản gia nhà họ Diệp, cho nên từ nhỏ bà đã lớn lên ở Diệp gia, năm hắn sinh ra bà chỉ mới hai mươi tuổi, bởi vì là người tỉ mỉ, tính tình sáng sủa, cho nên đã được điều đến cạnh mẹ giúp chăm sóc hắn. Bà giống như là mẹ của hắn vậy. Má Dương nếu nhìn thấy Tĩnh, khẳng định sẽ rất thích. Sẽ có nhiều thêm 1 người thương yêu bảo bối của hắn, đương nhiên, loại yêu thương này bắt buộc là phù hợp tình cảm Tĩnh
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thanh-minh/2141466/chuong-17.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.