Edit: Tiểu Vân
“Diệp tổng.” Người nam nhân cao gầy tên Ngô Giang thận trọng nhìn Diệp Trọng Tiêu, lấy lòng hỏi, “Lễ vật ngày hôm đó, chẳng biết Diệp tổng…”
Diệp Trọng Tiêu vẻ mặt thản nhiên, nhìn không ra hỉ nộ, lẳng lặng nhìn Ngô Giang một lúc, mới mở miệng, “Ngô tổng.” Chỉ chỉ ly trà trước mặt Ngô Giang ý bảo hắn không nên câu nệ, uống trà, thấy hắn nâng ly trà lên uống một ngụm, mới lại mở miệng, “Lễ vật tôi rất thích.”
Ngô Giang ngay lập tức lộ ra nét mặt hưng phấn.
“Thế nhưng…” thần kinh Ngô Giang trong nháy mắt lại căng thẳng, mà sắc mặt Diệp Trọng Tiêu lại trở nên nên sắc bén, các loại ôn nhu và thiện lương toàn bộ đều không thấy, “Tôi đối với chuyện Ngô tổng làm rất không đồng ý, người thiếu niên kia là một người vô tội không biết gì cả?”
Ngô Giang run run gật đầu. Diệp Trọng Tiêu từ khi tiếp quản Diệp thị tới nay, vẫn luôn là một bộ mặt hiền hòa, cho tới bây giờ chưa từng nghe nói qua hắn ở trước mặt cấp dưới tức giận, thế nhưng, hiện tại lại đối với mình lộ ra biểu tình sắc bén như vậy, da đầu Ngô Giang tê dại.
Diệp Trọng Tiêu híp mắt lại, ngay cả chân mày một chút ôn nhu cũng không còn, âm thanh bình thản, lại có một loại hàn khí khiến người khác sởn gai óc, “Chuyện lần này tôi sẽ không truy cứu, thế nhưng, sau này không được phép tìm thiếu niên kia gây phiền phức, nếu như bị tôi biết anh quấy rầy cuộc sống của em ấy, như vậy…”
Sau từ ‘như vậy’ thì không
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thanh-minh/125181/chuong-4.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.