Ngọt ngào tới quá nhanh sẽ khiến người ta có cảm giác bất an.
Tâm trạng của Lý Hàng gần đây luôn hoảng hốt, dự cảm sẽ có chuyện gì sắp phát sinh, nhưng rõ ràng cuộc sống hiện tại vẫn tươi đẹp hoàn hảo.. Giằng co với loại sợ hãi này thật lâu, làm cho cậu nằm mơ gặp ác mộng.
Trong mộng ông nội mơ hồ đang nói gì đó, cậu không nghe rõ lắm, sau đó ông lại càng đi càng xa, Lý Hàng có gọi khảm cổ thế nào ông nội cũng không quay đầu lại, khi tỉnh dậy phát hiện mình đã khóc ướt cả gối rồi.
Bất quá chỉ có một lần đó, về sau Lý Hàng đều yên giấc đến sáng sớm.
Lý Hàng nghĩ nên về quê thăm ông nội một chuyến, đơn giản về nhìn một cái cho yên lòng.
Nhưng Chu Duệ lại bảo hắn có việc không thể cùng cậu, Lý Hàng mắt trợn trắng nhìn hắn, chẳng biết có phải vụng trộm trốn nhà đến nhà cậu ở, hiện tại không dám về nhà đi.
_ Hừ hừ, người nhát gan. _ Lý Hàng cười nhạo.
Chu Duệ im lặng, sờ sờ đầu Lý Hàng, thâm trầm chẳng biết đang nghĩ gì.
Mua vé xe cho ngày mai, Chu Duệ vẫn trầm mặc giúp Lý Hàng thu dọn đồ đạc, kỳ thật chỉ có vài bộ quần áo. Ôm Lý Hàng thật lâu, Chu Duệ rốt cục kiên định buông cậu ra.
_ Ta đi sớm về sớm, không cần lo lắng, sức khỏe ông nội vẫn còn tốt lắm, chắc là sẽ không xảy ra chuyện gì đâu. _ Lý Hàng vẫy tay cười.
_ Ân, phải nhớ đến ta.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thanh-minh-di-hau-sau-ngay-thanh-minh/2064032/chuong-14.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.