”Tại sao ngươi bỏ chủ tử ở lại. Người ở đó một mình với bọn thần tiên giả nhân giả nghĩa kia nếu có bất trắc gì thì sao hả?”
“Ta đây cũng lo lắng vậy. Nhưng Vương đã quyết định thì biết làm sao được.”
Hai đại nam nhân không để ý ai mà ở trước đại sảnh cãi nhau inh ỏi.
“Các ngươi um sùm cái gì.”
Giọng nói mang hơi thở âm u khiến hai người một là quan minh tả sứ Lý Cách, một là quan minh hữu sứ Mạch Khê đều phải run sợ mà im miệng lại.
Mạch Khê vốn đang lo cho chủ tử nhà mình lúc này thấy Đỗ Trạch Hàn xuất hiện liền vui mừng tiến lại.
“Vương, người khiến bọn thần lo chết mất.”
“Đúng vậy, đúng vậy.” Lý Cách chân chó cười haha còn làm quá đưa tay ra vuốt ngực.
“Hừ!”
Đỗ Trạch Hàn vốn đang bực tức trong lòng nên đối với lời a dua của hai trung thần không thèm để ý mà hừ lạnh một tiếng rồi lạnh lùng đi về phía viện của mình.
“???”
“.....”
Hai người tả hữu khó hiểu nhìn nhau rồi nhìn bóng dáng cao lớn đang từ từ biến mất kia mà lắc đầu.
--- ------ ------ -------
Sáng sớm ngày hôm sau.
“Vương, người tính đi đâu vậy?” Mạch Khê sáng sớm như mọi ngày bưng nước vào giúp Vương bọn họ rửa mặt. Nhưng vừa đẩy cửa bước vào đập vào mắt hắn là chủ tử cao cao tại thượng của bọn họ không biết từ bao giờ đã ăn mặc chỉnh tề đứng trước gương đồng. Vì vậy không kiềm chế được tính hiếu kì hữu sứ hắn liền lên tiếng hỏi.
“Gặp tỷ tỷ.”
Ba
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thanh-mau-xung-voi-ma-ton/125480/chuong-4.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.