Tôi bỏ chạy.
Đúng thế, khi vừa được anh đỡ dậy, tôi đã chạy một mạch ra đầu ngõ. Sao anh lại hỏi tôi câu đấy, trực tiếp làm có hơn không?
Tôi ảo não thầm phỉ nhổ bản thân không biết cố gắng thì có điện thoại đến, là số lạ.
" Alo, ai đấy ạ?"
"Là tôi."
" Ai vây? Thẩm Dịch, là cậu sao? Có chuyện gì thế?"
"Không có gì không gọi được cho cậu sao?"
"Cậu đừng đùa nữa, có chuyện gì vậy?"
Thẩm Dịch thu lại điệu bộ cợt nhả vừa nãy, cậu ta lảng sang truyện khác:
" Chẳng là sắp sinh nhật em tôi nhưng mà tôi không biết con gái thích gì nên muốn nhờ cậu giúp đỡ. "
Nghĩ việc này chẳng có gì to tát với cả cũng nhân tiện giải thích với cậu ta vụ tỏ tình hôm trước nên tôi đã đồng ý.
" Vậy cậu gửi vị trí đi, tôi sang đón."
" Không cần phiền phức vậy đâu, gặp ở trung tâm thương mại nhé."
Tôi vội vàng chạy đi, sợ Tạ Vân Cơ lo lắng nên gửi tin nhắn cho anh bảo mình đến trung tâm thương mại chọn quà cho em gái Thẩm Dịch.
Thật ra tình huống khi nãy quá xấu hổ nên tôi mới bỏ chạy, mặc dù hôm qua chúng tôi có hôn nhau rồi nhưng dù sao anh cũng đang say chứ bây giờ cả hai đều tỉnh táo tôi không thể bình tĩnh được. Với cả, tôi vẫn chưa xác định được tình cảm Tạ Vân Cơ dành cho tôi là gì, anh ấy cứ luôn miệng gọi tôi là nhóc con,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thanh-mai-truc-ma-thien-tien-cuong-tuy/3000464/chuong-13.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.