Phương Tòng Khải vẻ mặt đau khổ, vừa nhét năm mươi tệ vào túi, vừa nói với Lạc Ngạn Tinh:
Ngạn ca, anh không tốt bụng gì cả, anh nhìn thấy Hải Đăng cũng không nói cho em biết một tiếng, em vốn còn chuẩn bị tăng lãi suất.
Hà Hải Đăng trừng mắt nhìn Phương Tòng Khải, nghĩ đến giấy nợ tối hôm qua mình say rượu viết xuống, có chút dở khóc dở cười nói:
"Cậu còn muốn tăng lãi suất? Tối hôm qua cậu dỗ tôi viết tờ giấy nợ kia tôi còn chưa tìm cậu tính sổ đâu!"
Phương Tòng Khải hùng hồn nói:
"Tìm tôi tính sổ? Tôi lại không có lừa cậu, cậu xé rách tiền của tôi là thật, tôi đêm qua còn vất vả đưa cậu cái con quỷ say rượu trở về phòng ngủ, cậu lại đói xử với tôi như vậy?"
Hà Hải Đăng nói:
"Vậy cũng không có chuyện kêu người ta viết giấy nợ như vậy!"
Phương Tòng Khải thập phần vô tội nói:
"Tôi nào biết cậu sẽ đem giấy nợ viết thành như vậy a?". truyện tiên hiệp hay
Lạc Ngạn Tinh nhìn Phương Tòng Khải và Hà Hải Đăng cãi nhau đến bây giờ, rốt cục lại hỏi:
"Trên giấy nợ viết cái gì?"
Hà Hải Đăng lập bịt miệng Phương Tòng Khải, khẩn trương nói:
"Bí mật, không thể nói!"
Phương Tòng Khải mở tay Hà Hải Đăng nói:
"Em biết, nhưng em chưa sẵn sàng để nói ra!"
Đúng lúc này, phía trước phòng học có người quay đầu lại hô lên:
"Địch Tiểu Địch, Hình Kỳ Kỳ gọi cậu!"
Hà Hải Băng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thanh-mai-truc-ma-phu-tieu-dien-ha/3335220/chuong-34.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.