Lão Từ lúc này mới nhớ tới Lạc Ngạn Tinh nói là dẫn đường cho hai người tới tìm ông, giờ phút này cũng nhìn về phía cửa văn phòng chờ đến khi nhìn thấy hai người đi vào hai mắt trợn to.
Từ Thục Lâm cùng Viên Thuận trên mặt đều mang theo nụ cười đồng thanh hô một câu:
"Lớp cũ." ( "老班" khúc này mình không hiểu lắm)
Lão Từ run lên biểu tình rất quái dị giống như là có chút đau răng nói:
- Hai người làm sao lại tới đây.
Từ Thục Lâm nói:
"Ngài không trở về gặp chúng con, đương nhiên đổi thành chúng con đến gặp người, con cùng Viên Thuận mấy tiếng sau còn phải đi tàu cao tốc trở về."
Lão Từ nói:
"Đi nhanh như vậy? Không phải nói là muốn ở nhà ở thêm hai ngày sao?"
Từ Thục Lâm nhăn mũi, phản bác nói:
- Ba lại nhìn không thuận mắt Viên Thuận, chúng con làm sao có thể ở lại lâu!
Lão Từ nghẹn lại sau đó chỉ vào Viên Thuận nói:
- Là ta không muốn gặp hắn sao? Là chính hắn năm đó nếu không phải ta trông chừng cẩn thận thì hắn sớm đã dụ con đi rồi.
Viên Thuận xen vào nói:
"Tuy rằng khi đó còn nhỏ tuổi nhưng cũng không phải không có chừng mực gì, cho dù khi đó thầy không tìm tôi nói chuyện bảy lần, tôi cũng sẽ không vội vàng tìm tới Thục Lâm để thổ lộ.
Từ Thục Lâm cả kinh nói:
- Ba, thì ra lúc ấy ba đã sớm tìm Viên Thuận nói chuyện
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thanh-mai-truc-ma-phu-tieu-dien-ha/3304923/chuong-29.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.