Sau khi rời văn phòng Lạc Ngạn Tinh và Địch Tiểu Địch sóng vai nhau đi trên hành lang đã nhiều năm không gặp nhưng cũng không quá xa cách mặc dù trong mùa hè cũng đã liên lạc với nhau vài lần trong kỳ nghỉ nhưng bây giờ họ vẫn không biết phải nói gì khi gặp trực tiếp.
Khi đến gần cửa lớp Lạc Ngạn Tinh nhớ đến chưa hỏi Địch Tiểu Địch:
"Sao đột nhiên chuyển trường khác vậy? Học ở đó không vui sao?"
Địch Tiểu Địch cười lắc đầu nói:
"Không, mình từng học ở một trường tốt và mình có một người bạn rất tốt ở đó. Tất nhiên là có lý do để phải chuyển đến đây nhưng.."
Có những giọt nước chảy về phía mắt Lạc Ngạn Tinh đưa tay lau đi mái tóc ướt trên trán rồi tùy tiện túm lại kiểu tóc của cậu đột nhiên thay đổi thành một kiểu vuốt ngược gọn gàng cứng cáp.
Cậu cười hỏi Địch Tiểu Địch:
"Nhưng cái gì?"
Địch Tiểu Địch nhìn Lạc Ngạn Tinh thật lâu và phải mất một lúc lâu sau cô mới rời ánh mắt sang chỗ khác.
Địch Tiểu Địch nói:
"Nhưng mình chưa muốn nói với cậu bây giờ mình sẽ nói với cậu sau.. Có phải lớp học này không?"
Lạc Ngạn Tinh nhìn tấm biển trước cửa phòng học ghi "Lớp C cao cấp" và gật đầu:
"Chính là cái này chờ một chút."
Sau khi nói xong Lạc Ngạn Tinh bước vào lớp trước, đi thẳng lên bục giảng cậu cố nén nụ cười của mình và dùng một tay vỗ bàn hai lần cả lớp rơi vào im lặng.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thanh-mai-truc-ma-phu-tieu-dien-ha/2839531/chuong-2.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.