Sau khi Lạc Ngạn Tinh rời khỏi phòng học, Địch Tiểu Địch nghe lời ngồi vào chỗ của cậu
Ngoại trừ mấy người vẫn đắm chìm trong việc giải trí hoặc học tập, những người khác đều nhìn về phía Địch Tiểu Địch, cũng không có ai rời khỏi chỗ ngồi cùng Địch Tiểu Địch nói chuyện phiếm.
Chỉ là khi Địch Tiểu Địch tùy tiện lật xem sách toán trên bàn, một nữ sinh ở bàn trước quay đầu lại nhìn Địch Tiểu Địch một cái, thản nhiên nói với cô:
"Lớp trưởng không thích người khác làm loạn với đồ đạc của cậu ấy đâu."
Địch Tiểu Địch nhạy cảm cảm thấy thái độ của nữ sinh này đối với mình có vài phần không vui, cô cũng không thèm để ý, cười nói: "Không cần phải lo lắng."
"Không sao, tôi là ngoại lệ."
Những lời này thật sự quá tự tin, trong đó tràn đầy sự thân mật càng khiến cho lực sát thương cao hơn, nghẹn đến đỏ mặt nữ sinh bàn trước nói không nên lời, đành phải bĩu môi quay đầu trở về.
Địch Tiểu Địch cũng không phải là cố ý phóng đại, hay là quá tự tin gì đó mà cô quả thật là ngoại lệ.
Lạc Ngạn Tinh không thích người khác đụng vào đồ của cậu "tật xấu" này là từ nhỏ đã có, đối với bạn bè và người thân cậu thành thật mà nói, cho dù đụng vào đồ đạc của cậu, chỉ cần không làm hỏng cậu cũng sẽ không thật sự tức giận, mà Địch Tiểu Địch lại càng là trường hợp đặc biệt trong những "bạn bè thân thiết".
Từ tiểu học đến trung hai,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thanh-mai-truc-ma-phu-tieu-dien-ha/2839529/chuong-4.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.