Đinh Khánh Lam thảnh thơi ăn uống, Trạch Thanh Hy thì đầu như bốc khói tới nơi. Con nhỏ khốn nạn, dám chơi tao...
"Có phải không bạn học Trạch?" Đinh Khánh Lam thấy Trạch Thanh Hy vai hơi run nhẹ, biết là cô ta đang tức, mới bồi thêm một câu. Trạch Thanh Hy miễn cưỡng gật đầu, phóng tia mắt như muốn giết người về phía Đinh Khánh Lam, vậy mà cô vẫn nhởn nhơ như không có chuyện gì có thể tác động.
"Em có đói không?" Lý Ngộ Tranh đột nhiên mỉm cười, ánh mắt dịu xuống nhìn Trạch Thanh Hy. Cô ta thấy vậy thần sắc lại tốt hơn vài phần, không chậm trễ mà gật đầu ngay. Đinh Khánh Lam mồm gặm bánh mì, tướng ngồi cũng không khác gì bà bán bánh mì. Nghe câu nói này của Lý Ngộ Tranh cô cũng không có phản ứng gì, chỉ muốn nghe câu tiếp theo của anh: "Em đứng đây tâm sự với chị dâu em có giúp em no được không? Người yêu anh ngon thật, nhưng không tới lượt miệng của em đâu."
Dứt câu anh liền ngồi xuống, cầm chai nước vặn lắp ra cho Đinh Khánh Lam, dứt khoát bơ luôn con ả Trạch Thanh Hy. Cô ta tới thở cũng trở lên dồn dập, tức đến mức khó thở, dậm chân trở về chỗ ngồi. Đinh Khánh Lam khẽ cười cười, vô cùng tuyên dương cho câu nói này nha.
"Con khốn, cứ chờ đấy.." Tiếng lẩm bẩm vang lên đâu đây, nhưng lại vô cùng nhỏ, chẳng ai có thể nghe thấy..
.
Đinh Khánh Lam đang từ trường trở về, thì thấy một cô gái đang khập khiễng đi trên lề đường. Nếu vậy thì thôi đi,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thanh-mai-truc-ma-ngung-lam-ban/1646691/chuong-76.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.