6h sáng, theo đồng hồ sinh học, Yên Hân dần dần thức giấc. Cảm thấy cơ thể mình nặng trịch, cô mở mắt to tròn nhìn người bên cạnh.
Hạ Vũ đang nằm say sưa ngủ ôm chặt lấy người Yên Hân. Cả cơ thể của cô được gói gọn trong vòng tay ấm áp của Hạ Vũ.
Yên Hân giật mình, tỉnh ngủ hoàn toàn. Vậy là từ lúc cô bắt đầu ngủ đến bây giờ là Hạ Vũ đã ôm Yên Hân sao?
Cô lay lay người bên cạnh, bỏ tay của người con trai ra, nhưng sức yếu đuối so với cơ thể săn chắc của anh thì không gì có thể lung lay nổi. Bất đắc dĩ, cô chỉ đành dùng lời nói để gọi anh dậy
“Hạ Vũ, Hạ Vũ, cậu nhanh dậy đi. Tên điên này, dậy nhanh!” tiện thể Yên Hân bóp bóp cái má của anh, làm cho Hạ Vũ cũng thức theo tiếng ồn đó.
Anh dần dần mở mắt, giữ chặt lấy cơ thể của cô, ép người Yên Hân xuống, sau đó nằm đè lên người cô.
“Cậu.. cậu làm gì vậy? Bỏ tôi ra, dậy nhanh!”
“Vợ gọi chồng dậy sao? Chẳng hiểu sao từ lúc ngủ với vợ, chồng cảm thấy giấc ngủ rất ngon đó.” Hạ Vũ nói khiến cô ngại ngùng không thôi, tự dưng sáng sớm ra anh đã lên cơn
“Điên à? Bỏ tôi ra.” Yên Hân không ngừng vùng vẫy. Nhưng đối với sức mạnh cỏn con đó thì làm được cái gì chứ
Hạ Vũ cúi xuống, môi chạm nhẹ lên đôi môi nhỏ nhắn của cô. Yên Hân bất ngờ không thôi, đây là lần thứ 2 Hạ Vũ hôn cô
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thanh-mai-truc-ma-doi-lai-vo/2729265/chuong-13.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.