Sau khi Đàm Bích Doanh đi, mọi người tự khắc không bàn đến nữa nhanh chóng bắt xe về nhà. Hạ Duật cùng với Lâm Thanh Dao về cùng một xe là do bác Lưu chở. Trong xe Lâm Thanh Dao cảm giác bản thân y như một còn mồi trong tầm ngắm của thợ săn. Cô quay sang để nói chuyện cùng cậu, ánh mắt của cậu rất khác mọi khi.
Lúc trước ánh mắt kia luôn tràn sự ghét bỏ nhưng mấy ngày này để ý kĩ thì sự ghét bỏ được thay thế bằng ánh mắt trìu mến, nhưng lúc này đây, trong thâm tâm giống như có một âm thanh vang lên cảnh báo " Chạy ngay đi!"
Lâm Thanh Dao nín thở vội kéo dài khoảng cách, cô nhích đến đâu thì cậu xích lại gần đến đó, khi ép cô vào cửa xe mới dừng lại, cậu vẫn ung dung nhìn cô chằm chằm.
" Mặt tớ dính gì sao?"
" Còn nữa cậu mau ngồi xa một chút, cậu muốn ép tớ thành nước luôn sao?"
Hạ Duật có kéo dài khoảng cách một chút nhưng không đáng kể, thấy bản thân bị nhìn như thế, cô cũng có chút tò mò vội tìm gương để soi thử mặt cô có dính thứ gì không? Xem qua xem lại cũng không có vấn đề gì, đột nhiên cô nhớ tới gì đó, vẻ mặt đăm chiêu chủ động ngồi gần cậu.
Lâm Thanh Dao đột ngột quay mặt lên nhìn vào gương mặt điển trai của cậu, bốn mắt chạm nhau, giống như cảnh trong phòng cậu tối đó, chỉ có vài cm liền có thể chạm môi rồi, cậu vô thức nuốt nước bọt. Lâm Thanh
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thanh-mai-truc-ma-diep-son/3571084/chuong-23.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.