Sáng sớm hôm sau, Lâm Thanh Dao đặt biệt thức sớm phụ giúp dì Trương làm bữa sáng, cô muốn làm đồ ăn sáng cho Hạ Duật. Lâm Chí Viễn vừa xuống cầu thang đã nhìn thấy bóng dáng bảo bối nhà mình đang tất bật ở trong bếp.
" Dao Dao, hôm nay con tự tay chuẩn bị bữa sáng cho ba sao?"
" Ba buổi sáng tốt lành, ba mau ngồi xuống đi. Con làm sắp xong rồi."
" Dù có chờ bao lâu, ba vẫn sẽ chờ!"
Về phần nấu ăn Lâm Thanh Dao vô cùng có năng khiếu và được thừa hưởng người mẹ quá cố của cô. Ông đã được thử rất nhiều món mà cô nấu.
" Xong rồi đây! Ba mau ăn đi."
" Con không ăn sáng sao?"
" Vâng, lên trường con sẽ ăn sau. Ba con đi đây. Tạm biệt."
" Cẩn thận coi chừng té, nhớ ăn sáng đấy."
" Dạ vâng."
Lâm Thanh Dao được chú Vương đưa đi học, giờ vẫn còn sớm nên trong lớp chỉ có vài người, cô đi vào lớp Hạ Duật, xác định vị trí ngồi liền đặt hộp cơm trên bàn còn cẩn thận ghi chú trên đó, lúc cô quay lại chạm phải Mộc Khả Hân. Cả hai mỉm cười gật đầu coi như chào hỏi, đợi cô đi ra khỏi lớp, cô ta nhìn chằm chằm vào hộp cơm trên bàn kia, sắc mặt tối sầm đi thấy không ai để ý liền tự ý cầm đi.
Đến giờ vào lớp, Hạ Duật mới đến trường, Mộc Khả Hân cũng chẳng có ý định nói về hộp cơm của Lâm Thanh Dao. Cô ta biết nếu có nói
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thanh-mai-truc-ma-diep-son/3571065/chuong-4.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.