Năm tháng không buông tha ai
Lâm Hiểu cảm thấy bị thế giới này làmcho suy sụp, mặt cô đen lại như đã xảy ra chuyện gì khổ sở vô cùng. Nếungười nào nhìn thấy nhất định sẽ tưởng rằng gia đình cô không bị tiểutam phá hoại thì cũng là bạn trai đi công tác xảy ra chuyện…
Ai ! Nếu thật sự có chuyện khiến cô có thể buồn phiền thì ngày sẽ không vô vịđến thế. Cô đờ đẫn nhìn trần nhà, đầu óc suy nghĩ miên man không cảmgiác gì làm cho cặp mắt to càng thêm vô thần. Kỳ thật, loại ngẩn ngườinày cứ cách một khoảng thời gian sẽ phát sinh một lần, tựa như bệnh động kinh mà càng giống dì cả nhà mẹ mỗi tháng xuất hiện một lần.
“Lâm Hiểu! Mau xuống giúp mẹ rửa rau.” Tiếng hét to sắc nhọn kia không ai khác ngoài mẹ Lâm Hiểu.
Lâm Hiểu cào tóc, có chút oán giận mẹ sao không cho mình yên tĩnh một chútđể phát ngốc ở trong phòng. Ngẫm lại một lúc rồi thôi, cô nghe lời chậmrì rì đứng dậy, đến phòng bếp hỗ trợ.
“Năm nay con đã 27 tuổi rồi, để con lại bên người thêm nữa sẽ thành gái lỡ thì. Mẹ và cha con đã bànbạc kỹ, đứa nhỏ Bác Thần nhà bên vẫn chưa có đối tượng, mặc dù có nóithỏ không ăn cỏ gần hang nhưng cỏ gần hang cũng có chỗ tốt của cỏ gầnhang. Ít nhất nhà chúng ta cũng hiểu rõ nhà bọn họ, đứa nhỏ kia tuy bâygiờ chỉ là viên chức nhỏ nhưng tính tình trung hậu sẽ không ra ngoài ănchơi đàng điếm, nhà bọn họ có mấy gian hàng thu tiền thuê cũng đủ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thanh-mai-truc-ma-den-tuoi-co-the-cuoi/559131/chuong-1.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.