"Một đồ vật đã qua sử dụng thì giá trị của nó sẽ giảm đi nhiều lần"...
Nguyên tắc này không chỉ đơn thuần áp đặt lên đồ vật mà đôi khi... còn áp đặt lên cả sinh vật sống.
Con người-là một loài sinh vật có ham muốn chiếm hữu cực lớn, họ sẽ luôn tìm cách để bản thân mình có được một thứ gì đó mà người khác khó hoặc không thể có được!
Nhưng... khi mà một ai đó đã có được thứ được coi là "khó hoặc không thể có được" đó thì ham muốn chiếm hữu của con người với thứ đó sẽ không còn lớn như ban đầu nữa... và tất nhiên là họ sẽ không bao giờ chấp nhận để bản thân mình chịu thiệt cả!
"Không có được... thì đạp đồ!"
Đúng vậy, họ sẽ không ngừng chà đạp lên thứ đó cho đến khi nó mất đi hết các giá trị vốn có, trở thành một thứ bẩn thỉu, vô giá trị, người người xa lánh!...
(Lưu ý: Tất cả đều là trí tưởng tượng và sự sáng tạo của tác giả, không áp đặt lên thế giới thực dưới mọi hình thức!)
Tối hôm ấy
Tại biệt thự nhà Chu Tuấn
Cậu ngồi trong phòng tối, nhấc chiếc điện thoại đang đặt trên bàn lên, gọi cho ai đó
"Tôi muốn xóa một bài đăng, giá bao nhiêu?"
"2000 nhân dân tệ! tất cả mọi thứ về bài đăng đó sẽ lập tức biến mất khỏi Weibo"
"Được" Chu Tuấn đáp
"Nếu được thì tra cứu thông tin của chủ nhân bài đăng đó giúp tôi, giá cả không thành vấn đề" Cậu nói
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thanh-mai-truc-ma-cua-toi-la-hoa-khoi/3616921/chuong-33.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.