2 giờ chiều
Tần Vũ đang tập luyện trong phòng ngủ, Mộng Nghiên thì đang nằm trên sofa xem tivi. Mộng Nghiên bất ngờ lớn tiếng than thở "Chán quá đi~~!"
1 hồi lâu sau Tần Vũ vẫn không đáp lại, Mộng Nghiên lại nói lớn hơn "CHÁN QUÁ ĐI~~!"
Tần Vũ vẫn không phản hồi lại khiến Mộng Nghiên phồng má tức giận, đẩy cửa phòng Tần Vũ ra
"Bộ tiểu tử nhà cậu bị điếc hay sao..." Giọng cô từ từ nhỏ lại rồi im bặt
Tần Vũ đang plank trên 1 tấm thảm được trải bên dưới sàn nhà, những giọt mồ hôi trên khắp cơ thể liên tục rớt xuống rồi thấm vào tấm thảm, bắp tay bắp chân nổi lên từng cục, tấm lưng săn chắc, cứng cáp...
Mộng Nghiên đứng ngơ ngác đứng nhìn 1 lúc rồi bất chợt bừng tỉnh, vội vàng bước ra ngoài, đóng sầm cửa lại, gương mặt nóng ran, đỏ bừng thầm nghĩ ["C-cơ thể cậu ta t-tuyệt thật ! Dù vẫn muốn chiêm ngưỡng thêm 1 chút nhưng nếu còn đứng đó nhìn chắc chắn sẽ bị cậu ta hiểu lầm là biến thái !"]
Tần Vũ bỗng đẩy cửa bước ra ngoài cửa với chiếc khăn tắm vắt trên cổ, thân trên vẫn để trần
"Mộng Nghiên, Cậu cũng tùy tiện quá rồi, không gõ cửa mà cứ thế đẩy cửa xông vào phòng tôi, lỡ như lúc đó tôi đang thay đồ thì cậu tính sao"
Toàn bộ thân trên lí tưởng của Tần Vũ đập thẳng vào mắt Mộng Nghiên, cơ thể cậu còn tỏa ra 1 mùi hương nam tính, quyến rũ (cụ thể là mùi mồ hôi đàn ông) khiến cho cô không thể
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thanh-mai-truc-ma-cua-toi-la-hoa-khoi/3615515/chuong-14.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.