🔔 Tham gia cộng đồng đọc truyện online trên Telegram:  https://t.me/+_tC4EYqfkw83NTE1
Chương trước
Chương sau

7 giờ sáng chủ nhật



Tuy hôm nay là ngày nghỉ, nhưng Chu Tuấn vẫn đứng đợi ở ngoài cửa nhà Tần Vũ từ rất sớm, Tần Vũ vừa mở cửa ra, đã thấy cái bản mặt quen thuộc của Chu Tuấn



"Lạ thật đấy, Tuấn Tử, mày không ngồi ở nhà chơi game sao? đến đây tìm tao có chuyện gì ?" Tần Vũ thờ ơ hỏi



Chu Tuấn nghe vậy thì làm ra bộ mặt ngầu lòi, soái ca, bất ngờ đẩy Tần Vũ vào bức tường đằng sau tạo thành tư thế kabedon, 2 người đàn ông 4 mắt nhìn nhau, Chu Tuấn lại càng tiến gần hơn, ghé miệng vào tai Tần Vũ nói



"Gặp cậu cũng cần lý do sao ? chỉ là... tôi nghĩ mình cần quan tâm đến cậu hơn thôi !... không có tôi ở bên cạnh, chắc cậu cô đơn lắm đúng không ?" Giọng Chu Tuấn trầm lắng, quyến rũ y như 1 tổng tài bá đạo đang đùa giỡn với con mồi của mình !



Tần Vũ xây xẩm mặt mày, khóe mắt giật giật nhìn vào đôi mắt lạnh lùng của Chu Tuấn, bất ngờ cánh cửa phòng bên cạnh mở ra, Mộng Nghiên với bộ đồ ngủ rộng thênh thang có họa tiết hình mèo dụi dụi mắt bước ra ngoài cửa, vừa ngáp ngủ vừa nhẹ nhàng hỏi "Có chuyện gì vậ- ?" Chưa kịp nói hết câu thì thấy được cảnh tượng Chu Tuấn và Tần Vũ đang thân mật trước mắt, cô xấu hổ xin lỗi vì đã làm phiền 2 người hành sự rồi quay lại vào phòng, đóng sầm cửa lại.



1 lúc sau



Trong phòng của Tần Vũ



Ba người ngồi im không

Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thanh-mai-truc-ma-cua-toi-la-hoa-khoi/3615507/chuong-10.html

Chương trước
Chương sau
Nghe truyện Thanh Mai Trúc Mã Của Tôi Là Hoa Khôi
Chương 10: Cảm lạnh
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.