"X-xấu hổ gì chứ ! chỉ là vài lời khen bóng gió thôi, t-tôi không có hứng thú !" Tần Vũ với khuôn mặt ửng hồng bước nhanh vào phòng tắm, đóng sầm cửa lại
Mộng Nghiên khi thấy Tần Vũ phản ứng như vậy thì lại càng phấn khích mà cười lớn "Haha, tớ chưa từng nghĩ cậu lại có tâm tư như 1 thiếu nữ mới lớn vậy đấy Tiểu Vũ, cười chết tớ rồi, haha ~"
Tần Vũ chỉ biết ngượng ngùng mà không trả lời lại, vội đá qua chuyện khác "À mà về chuyện chúng ta học chung lớp, cậu tuyệt đối đừng nói cho cô và mẹ tôi biết, nếu không họ chắc chắn s-" Tần Vũ còn chưa nói hết đã bị Mộng Nghiên cắt ngang "C-cái gì !? cùng lớp sao !? bất ngờ thật đấy! có lẽ do tớ bị các bạn xung quanh bắt chuyện nhiều quá nên không để ý tới cậu. Chuyện tốt như vậy nhất định phải báo cho mẹ và cô Tần biết mới được !" Mộng Nghiên vừa nói vừa cầm điện thoại lên...
Cửa phòng tắm đột nhiên mở tung ra, Tần Vũ với chiếc khăn bông trắng quấn quanh hông nhanh như chớp chạy nhanh tới gần Mộng Nghiên đang ngồi trên sofa. Tay phải Tần Vũ giữ chặt cổ tay phải của Mộng Nghiên, ghì chặt lên tường rồi lớn tiếng "Cậu bị ngốc hả !? cậu cũng thừa hiểu tâm tư của 2 người bọn họ mà, 2 người bọn họ mà biết chuyện này nhất định sẽ suy nghĩ lung tung !" Tần Vũ cau mày nhìn thẳng vào mắt Mộng Nghiên mà cậu không nhận ra rằng hành động này của cậu vô tình đã tạo
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thanh-mai-truc-ma-cua-toi-la-hoa-khoi/3615501/chuong-6.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.