Lâm Tinh Thần đáp: 
"Chúng ta phải cố gắng thì mới nhanh trả hết nợ được chứ ạ". 
Và như vậy cậu mới có thể một lần nữa được nhìn thấy cậu ấy. 
Mẹ Lâm thở dài: 
"Được rồi, nhưng con không được làm quá sức đấy, nếu cảm thấy không ổn thì nhất định phải xin nghỉ". 
Lâm Tinh Thần mang giày xong, cậu đứng dậy gật đầu: 
"Vâng, con biết rồi ạ, con đi đây, tạm biệt mẹ". 
_________________________________________ 
Từ nhà đi đến chỗ làm của Lâm Tinh Thần mất hai mươi phút đi bộ, thật ra cậu có thể đi xe buýt để đến chỗ làm nhanh hơn nhưng vì tiết năm tệ nên mỗi ngày cậu đều đi bộ đến chỗ làm. 
Lâm Tinh Thần nghĩ, một chuyến đi phải tốn năm tệ, mỗi ngày cậu đi ít nhất là hai chuyến, tốn hết mười tệ, vậy tính ra một tháng là ba trăm tệ. Thôi thì bỏ ra chút sức lực đi bộ, như vậy cậu liền tiết kiệm được một mớ. 
Lâm Tinh Thần đẩy cửa vào, đây là một quán ăn nhỏ nhưng những món ở đây đều là đặc sản nên được rất nhiều khách du lịch yêu thích. Trời còn khá sớm những đã có vài vị khách ngồi chờ trước. Cậu đi nhanh chóng đi vào bếp để giúp mọi người chuẩn bị. 
"Tiểu Tinh đến rồi à, đã ăn gì chưa?". 
Người lên tiếng là cô chủ quán ăn, nơi này đều là những cô dì lớn tuổi, Lâm Tinh Thần là người trẻ duy nhất ở đây, bề ngoài ưa nhìn, tính tình tốt lại siêng năng làm việc nên các cô dì ở đây đều 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thanh-mai-truc-ma-cua-toi-cong-roi/2999780/chuong-13.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.