Cô luôn hồn nhiên, trong sáng như vậy. Còn anh thì vẫn mãi dịu dàng, ôn nhu với cô như thế. Cô rất thích, rất thích truyện cổ tích đặc biệt là truyện kể về công chúa và hoàng tử. Vì công chúa và hoàng tử, đều có địa vị là người cao quý, lại là thanh mai trúc mã của nhau, nếu không yêu nhau thì cũng được ba mẹ mai mối cho nhau mà kết hôn. Nên dù họ có làm gì đi nữa thì vẫn sẽ mãi ở bên nhau. Cô rất thích, cô thích được như vậy.
Nhưng sự thật thì không thể nào giống trong truyện cổ tích. Cổ tích thì luôn có hậu, nhưng ngoài đời thật thì sao? Anh chính là hoàng tử, nhưng nàng công chúa lại chẳng phải là cô. Cô giống như một cô bé lọ lem, nhưng không có bà tiên đến giúp cô được sống bên cạnh hoàng tử. Cô chỉ là một lọ lem không có ông tiên hay bà bụt đến giúp đỡ, để mãi mãi ở bên chàng hoàng tử là anh, cùng hạnh phúc và sinh ra những đứa con. Dẫu sao, thời gian trôi qua thật chậm, để những khoảnh khắc bên nhau của cô và anh được chậm lại, được ở bên nhau thật chậm lại...
Kết thúc của truyện cổ tích có hậu, và em mong nó cũng là kết của hai ta. Ta yêu nhau đến cuối đời, cùng nhau chung sống. Đâu thể vui vẻ mãi , phải có những cuộc cãi vã , giận dỗi để ta hiểu nhau hơn. Và hơn cả, bởi vì giữa hai ta tồn tại một thứ, một điều ngọt ngào nhất trên đời : tình yêu .