Editor: YuuSáng hôm sau, Triệu Tước Tân vừa mở mắt ra đã bị giật mình vì ánh mắt ấm ức của Ôn Phóng.
“Em còn nhớ tối hôm qua mình đã nói cái gì không?” Ôn Phóng khẽ dò hỏi.
Triệu Tước Tân có chút hoang mang, cô mở to mắt nhìn cậu, chần chừ hỏi: “Em đã nói cái gì?”
Chiếc chăn bông mỏng manh tuột khỏi vai cô, ánh nắng ban mai chiếu vào người cô qua màn cửa sổ. Ôn Phóng ngồi dậy nắm lấy bả vai cô, nghiêm túc nhìn đôi mắt trong veo của Tước Tân: “Em suy nghĩ lại cẩn thận xem? Tối hôm qua lúc đi ngủ mình đã nói gì?”
Triệu Tước Tân nhìn đôi mắt tràn đầy sự mong chờ của Ôn Phóng, lòng bàn tay của cậu vừa nóng lại có chút nôn nóng. Tước Tân dường như đã hiểu ra, tối hôm qua trước khi ngủ cô nói với Ôn Phóng rằng đàn chị cùng khoa của mình chuẩn bị kết hôn, nhìn phản ứng của Ôn Phóng như vậy rõ ràng là đã hiểu lầm.
“Đàn chị Diêm Tùng của em hôm nay kết hôn, tối qua em định bảo anh sáng nay đánh thức em.”
Ôn Phóng tức khắc ủ rủ cụp đuôi, ngược lại có chút trẻ con, cả người giống như mất hết khí lực ngay lập tức, nằm ở trên giường quay lưng lại với cô.
Triệu Tước Tân có chút dở khóc dở cười, hỏi: “Mới như vậy mà đã muốn kết hôn sao?”
Ôn Phóng nghe cô hỏi như vậy liền liếc nhìn cô một cái, sau đó đột nhiên ngồi dậy ôm cô, mỉm cười nói, giọng điệu có chút nguy hiểm: “Sao? Em không muốn sao?”
Triệu Tước Tân cảm
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thanh-mai-the/248083/chuong-15.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.