Đảo mắt đã là trừ tịch.
Bùi phu nhân vừa vào nhà liền vội chạy đi, phân phó hạ nhân ra đầu ngõ làm thịt gà rồi cất hết toàn bộ dao kéo, cuối năm không nên nhìn thấy những thứ sắc bén không may này. Tiểu viện đại viện được quét tước sạch sẽ đều giăng đèn, ngay cả dây pháo đỏ rực cũng đã chuẩn bị, treo thành xâu dài dưới mái đông sương.
Tranh ông Táo bị bạc màu cũng đã đổi tấm mới, lư hương dùng tế thần tế tổ đều mua loại thượng hạng, sau đó được cung cung kính kính đặt trước linh vị tổ tiên, từng làn khói mong manh nghi ngút bốc lên.
Triều đình đã sớm cho nghỉ Tết, Bùi đại nhân liền có thể đích thân chỉ huy bày bàn cúng thiên địa, treo câu đối, dán môn thần… Toàn phủ trên dưới đều bận rộn náo nhiệt.
Bùi Nhược Ngu rúc trong phòng đọc sách, đọc một hồi lại đâm ra tâm phiền ý loạn, ngồi không yên bèn chạy đến bên cửa sổ xem tuyết đã tan chưa. Tiểu nha hoàn đang cầm chổi lông gà phủi bụi cười khúc khích, “Thiếu gia, trên phố Thịnh Hoa đang có một đội múa rồng, nghe họ nói náo nhiệt lắm, sao cậu không đi xem?”
Bùi Nhược Ngu như có chút đăm chiêu, lại ngồi về chỗ cũ, chống trán tiếp tục đọc sách thánh hiền của hắn.
Tô Diên Trạch a Tô Diên Trạch, Bùi Nhược Ngu nhíu mày, hắn không ở đây mình ngay cả sách cũng đọc không vô, thật đúng là kỳ quái a kỳ quái.
“Trạch Nhi năm nay lại cao thêm rồi.”
Tô Diên Trạch đang ngồi trong nhà ở Tô Châu bên bàn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thanh-mai-su/558826/chuong-16.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.