Này có hơi bắt nạt người ta đi?
Tần Niệm nhíu mày.
Cố Từ đứng tại chỗ một hồi, hút sữa bò, đi đến, không chút tiếng động nâng bàn học của mình dậy.
Lúc thu dọn đồ đạc, bạn cùng bàn của cậu rốt cuộc cũng đứng dậy giúp một tay, vừa giúp cậu nhặt sách vừa nhỏ giọng lẩm bẩm một câu: "Không phải tớ làm đâu."
Cố Từ bình tĩnh đáp: "Ừ, cảm ơn."
Tần Niệm nhìn cậu nửa ngày, không nhìn ra nguyên nhân gì, quay đầu thấp giọng hỏi bạn cùng bàn: "Long Xuyên với Cố Từ cãi nhau à?"
Long Xuyên chính là người vô ý làm đổ bàn của Cố Từ, Tần Niệm nhớ rõ, quan hệ trước kia của hai người khá tốt.
Bạn cùng bàn lắc đầu nói không phải, bộ dáng một lời khó nói hết.
"Có ý gì?"
"Không có nha. Chắc là cậu ta bị dọa sợ đi, sợ Cố Từ biết là cậu ta làm, sẽ tức giận, cho nên nghe thấy người ta tới liền nhanh chóng trốn đi."
"Hả?"
Phản ứng đầu tiên của Tần Niệm là: Thân phận đại địa chủ của Cố Từ bị lộ rồi sao.
Ngay sau đó lại cảm thấy không đúng, làm gì có người nào vì nhà mình nhiều tiền mà bị kỳ thị đâu? Còn sợ đến nỗi phải trốn đi? Cố Từ cũng không phải người không nói lý mà.
Thấy Tần Niệm vẫn chưa hiểu, bạn cùng bàn đè thấp giọng nói ra một tin tức lớn: "Người của tiểu khu các cậu không nghe nói sao? Tên du côn Lưu Thành kia, ba của anh ta tự sát rồi."
Trong
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thanh-mai-rat-kho-theo-duoi/2667796/chuong-3.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.