Trong nhất thời, Tần Niệm không biết nên nói cái gì mới tốt.
Người ta cũng có ý tốt mà thôi.
Chỉ là từ trước tới nay sao cô lại không nhận ra, cậu ta còn che giấu thuộc tính bệnh xà tinh* của mình chứ?
*Bệnh xà tinh: là thuật ngữ mạng của giới trẻ TQ, có nghĩa là bệnh thần kinh
Cũng không đúng, trước đó cũng có dấu vết, chỉ là cô không để trong lòng mà thôi.
Suy nghĩ một hồi, cô nhỏ giọng nói: "Chúng ta thực sự đi cái này?"
Hai đứa học sinh tiểu học, lái xe lắc đi ra chợ mua thức ăn, thực tình là chưa thấy ai dám chơi như vậy cả...
Cô thoạt nhìn có vẻ không đi được, Cố Từ trầm ngâm một lát, quyết định đổi một phương thức mới, nhảy từ trên xe xuống.
Lấy một cái dây thừng đựng ở trong túi ra, khom lưng buộc ở trên tay lái "Vậy chúng ta dùng cái này để chở trái cây đi, đỡ phải cố hết sức vặn vặn."
Tần Niệm nghe xong trước mắt sáng ngời, ý kiến hay như vậy, so với tự mình lái xe thì đáng tin cậy hơn nhiều, liền vui vẻ khen cậu một câu: "Cậu thật thông minh!"
Cố Từ đang thắt dây thừng nghe vậy cũng không lên tiếng, rụt rè cong cong khóe miệng, biểu tình trên mặt vô cùng chói lọi đắc ý.
Vì thế hai vui sướng sóng vai, kéo theo một cái xe lắc, đi ra chợ bán thức ăn.
***
Trước khi ra chợ bán thức ăn, Tần Niệm nghĩ có xe nên đã mua cả táo lẫn quýt.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thanh-mai-rat-kho-theo-duoi/2667792/chuong-5.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.