Tôi và Thẩm Vị đã không gặp mặt nhau suốt hai năm trời, nhưng hôm nay gặp lại, cũng không hề có bất kỳ cảm giác xa lạ nào. Thẩm Vị ngồi ở bên cạnh tôi, trên bàn là các món ăn đơn giản, đèn phòng tỏa ánh sáng ấm áp, tôi chợt nhớ tới chuyện cười hôn nhân từ trong nôi mà mẹ tôi đã từng kể cho tôi nghe.
“Thẩm Vị, dì đã kể chuyện hai chúng ta từng định… hôn nhân từ trong nôi chưa?” Tôi cắn chiếc đũa, nhìn Thẩm Vị ngồi ở vị trí đối diện đang cúi đầu nhặt xương cá.
Cậu ta gật đầu, đổi đĩa cá của chúng tôi cho nhau: “Mẹ tôi đã kể rồi. Còn nói, bởi vì chị kiên quyết không đồng ý, cho nên đã bị hủy bỏ.” Cậu ta đột nhiên nhìn thẳng vào tôi, khiến tôi thiếu chút nữa thì bị hóc xương cá vô hình: “Khụ khụ, cậu nhìn tôi như vậy làm gì chứ? Cậu cũng nên cảm ơn tôi đấy, nếu như hai ta thật sự định hôn nhân từ trong nôi, như vậy nếu cậu quan hệ với người yêu thì nhất định sẽ bị xếp vào loại hành vi trái pháp luật!”
“Thi Tình, chị có biết không, cuộc hôn nhân từ trong nôi bị thất bại giữa đường năm đó, là nỗi đau vĩnh viễn trong lòng tôi!” Khuôn mặt đau khổ như có thâm thù đại hận của cậu ta cách tôi càng ngày càng gần, tôi kích động, lập tức cầm chiếc đũa kẹp chặt mũi của cậu ta.
Tôi: “… Ha ha.”
Thẩm Vị: “Nhất định là chị ôm hận với dáng mũi vừa cao vừa thẳng của tôi!”
Tôi thu đũa về, ánh mắt hơi loạn:
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thanh-mai-noi-ve-truc-ma/559318/chuong-2.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.