Thoải mái thư thái hưởng làn gió mát lạnh từ máy điều hòa phả ra, Nhất Nhất nhớ tới người còn đang vất vả xông hơi tại ký túc xá là Gia Vũ, liền cùng Cẩn Ngôn thương lượng: “Nếu không kêu luôn Gia Vũ đến ở cùng đi, dù sao phòng cũng nhiều.”
“Cậu ấy sẽ không đến.”Cẩn Ngôn đem bánh mì sữa tươi đặt lên trên bàn.
“Tại sao sẽ không tới? Tớ với cậu đánh cược không?”
“Đánh cược gì?”
“Uhm. . . . . . Rửa chén đi.” “Mỗi ngày đều phải rửa.”
“Được!” Hắn nhướng mày cười: “Cậu thật quyết định rồi chứ.”
Hươu chết về tay ai còn chưa biết đâu. Nhất Nhất lập tức cầm lấy di động bấm số gọi cho Gia Vũ, kết quả nói còn chưa hết câu đã bị Gia Vũ chặn ngang bằng một câu “Đến làm kỳ đà cản mũi a.”.
“Làm người tốt không có kết quả gì ~~~” Cô nhóc than thở ngồi xuống ăn bữa sáng.
“Thật tốt, về sau tớ không cần rửa chén.” Cẩn Ngôn vừa lòng uống một ngụm sữa.
“Ai nói cậu không cần rửa?” Cô nhóc trừng lớn mắt
. “Cậu nói, đánh cược ai thua sẽ phải rửa chén hàng ngày, hiện tại Gia Vũ không đến ở, cậu thua.”
“Tớ nói thua cuộc sẽ phải rửa chén sao, thắng mới phải rửa.”
Hắn chán nản.
“Đừng tức giận đừng tức giận, ” Nhất Nhất vội di chuyển qua ôm hắn hôn một cái, “Không phải là rửa chén thôi à, hai người chén bát có thể có bao nhiêu, hai cái chén ăn cơm, nhiều nhất cũng chỉ có ba bốn cái đĩa đúng không?” Lại hôn tiếp cái nữa.
“Đúng.” Cẩn Ngôn thật hưởng thụ nụ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thanh-mai-nghi-ky-truc-ma/559037/chuong-43.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.