Chỗ tân sinh viên báo danh, có một nam sinh vóc dáng cao to kéo hai cái va li, trên cánh tay còn đeo một cái lên ba lô tập tễnh đi ở phía trước, có một nữ sinh vóc người nho nhỏ hai vai đeo một cái ba lô nhàn nhã ăn kem đi ở phía sau. Có một học sinh cũ nhiệt tình tiến lên hỏi, cô nhóc chỉ chỉ đằng trước, người đó liền biết điều đi theo hướng chỉ. Nộp tiền, đăng ký, điền bảng biểu. . . . . . Gia Vũ đổ mồ hôi đầy đầu bận rộn luôn chân luôn tay, nhìn chằm chằm về phía sau có kẻ hết nhìn đông tới nhìn tây rốt cục nổi sùng lên. “Mẹ nó! Ở trường này học tập đến cùng là cậu hay là tớ?!”
“Mẹ cậu nói muốn cậu chiếu cố tớ.”
“Cậu có tay có chân tự mình đi mà làm!”
“Gia Vũ ~~~~” Cặp mắt to tội nghiệp ngó hắn, “Cậu đã ở trước mặt mẹ tớ nói qua là sẽ hết lòng quan tâm tớ, cậu cũng đã ở trước mặt mẹ cậu cam đoan giúp tớ giúp đến cùng, cậu không thể lật lọng a.”
Gia Vũ buồn bực nói không ra lời. Đều do bản thân mình cố thể hiện khí khái anh hùng, rõ ràng ngày mai mới phải báo danh, nhìn thấy bộ dáng Đinh mẹ chau mày ủ dột liền nhịn không được vỗ ngực, nói ra lời thề son sắt bảo đảm đưa cô nhóc đến trường học an toàn, nhất thời còn dâng lên nhiệt huyết sôi trào, đem tất cả mọi chuyện của kẻ mang đến tai họa kia ôm đồm hết vào người. Hắn hoài nghi nghiêm trọng tối hôm trước
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thanh-mai-nghi-ky-truc-ma/559022/chuong-28.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.