Cẩn Ngôn trở về mang theo cả quà tặng năm mới, tặng cho Đàm Vi cái bật lửa Zippo, Gia Vũ là máy chơi game hình vuông kiểu mới ra của Nga, Minh Nguyệt và các bạn nữ khác là mấy con thú bông hình pikachu.
“Của tớ đâu?” Nhất Nhất mặt dày hỏi.
Một sợi dây màu đỏ thả đung đưa ở trước mặt.
“Cái này? Không ăn được cũng không chơi được. . . . . .” Cô nhóc ủ rũ muốn khóc .
“Cái này dùng để đeo trên người.” Cẩn Ngôn đem sợi dây này nhét vào trong một cái túi màu đỏ, sau đó đeo lên trên cổ cô nhóc, “Đừng làm rớt, mang trên người hoặc là để trong cặp sách, làm mất sẽ không linh.” May mà mình đoán trước được mà mua cái túi nhỏ này vì biết chắc cô nhóc sẽ không tự nguyện đeo trên cổ tay đâu.
“Cái gì vậy a?”
“Uhm. . . . . . Bùa hộ mệnh.”
Bùa hộ mệnh? Cầm lấy bóp bóp ngắm ngía, trong TV những thứ này thường là miếng giấy màu vàng, dán trên trán. . . . . . Phi! đó là dùng để trừ ma tránh quỷ.
“Mua ở trong miếu à?”
“Xin ở Đàm Chá Tự, không phải là mua.” Cẩn Ngôn nhấn mạnh chữ “Xin”.
“Xuy! Thời điểm cậu đi xin có bỏ hòm công đức không?”
“Quyên hai trăm đồng.”
“Đều đã trả tiền rồi còn nói không phải là mua !” Cẩn Ngôn không còn gì để nói.
Nửa năm không có anh thầy giáo nhỏ bên cạnh dạy bảo, thành tích tiếng Anh của Nhất Nhất tuột dốc ào ào, cuộc thi cuối kỳ của học kỳ trước lại thi không đậu. Cẩn Ngôn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thanh-mai-nghi-ky-truc-ma/559019/chuong-25.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.