Thời gian vèo vèo trôi qua, cô nhóc con đã biết khôn hơn không gây ra đại họa nữa, nhưng mỗi ngày cô nhóc đều gây ra không ít tiểu tai họa. Đập vỡ kính thủy tinh nè, bắt sâu bỏ vào trong hộp bút của bạn học nữ khiến họ sợ khóc thét lên, thỉnh thoảng còn trốn học đi đào bùn bắt cá chạch . . . . . . Cũng may thành tích học tập cũng không quá tệ. Sau khi bị đánh thì thành tích vượt lên trước top 10. Gia Vũ y như cũ xếp ngược từ dưới lên, mỗi khi kỳ thi giữa kỳ và cuối kỳ kết thúc, trong tòa nhà dành cho công nhân viên chức luôn nghe được tiếng gào khóc thảm thiết.
Kỳ thi giữa kỳ của kỳ hai lớp 4 đã thi xong, Nhất Nhất ngồi trong phòng học ngẩn ngơ. Trên bàn học đang bày ra bài thi của môn Tự nhiên, phía trên bài kiểm tra có con số đỏ chói 39 điểm. 39 điểm ~~~“Cậu còn tốt chán, Toán học chín mươi chín, Ngữ văn chín mươi lăm, tớ thi hỏng bét hết rồi!” Gia Vũ vẻ mặt như đưa đám.
“Ai ~~~ trước kia còn được hơn tám mươi điểm, sau này hơn sáu mươi, tiếp sau nữa là thi rớt, trượt dốc thê thảm a. . . . . .” Cô nhóc nhìn chằm chằm bài thi hận không thể trong đáy mắt có thể phun ra lửa đốt cháy bài thi đó.
Từ lúc ba năm trước cô giáo Dương bị cô nhóc làm tức đến phát khóc, thì trên lớp cô đặc biệt chú ý đến tiểu quỷ hay chọc phá này, luôn nêu ra câu hỏi để cô nhóc trả lời,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thanh-mai-nghi-ky-truc-ma/559001/chuong-7.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.