Tác giả đánh nhầm số chương hay cố ý bỏ gì đó thì mình không chắc. Nhưng không có chương 49 nha.
Thư kí thu hết toànbộ dáng vẻ trong một giây từ người đàn bà chanh chua biến thành thục nữyểu điệu của tôi vào trong mắt, nghe tôi nói xong, mặt cô ta lập tứccứng đờ sau đó nở nụ cười đã được công thức hóa: “Thật xin lỗi, mới vừarồi Lục tổng có dặn nếu Hạ tiểu thư tới thì không cần thông báo, trựctiếp từ chối.”
Tôi nghiến răng nghiến lợi nói: “Không thể châm chước được sao?”
Thư kí tất nhiên đã nhìn quen trường hợp này, không để con tôm như tôi vàomắt, vẻ mặt khó xử nói: “Cái này…………………chỉ sợ là không được.”
“Ngăn không cho vào, làm sao bây giờ?” Tôi lập tức gọi điện cho Đồng Yến, tìm cô ấy giúp mình nghĩ cách, nhưng hiện tại đang là thời gian làm việcnếu như bị lãnh đạo bắt gặp chắc tôi bị kéo ra bãi tha ma chôn sống, cho nên phải tranh thủ từng phút từng giây.
Cuối cùng Đồng đại sư tặng tôi mười hai chữ to tướng: “Nước quá trong ắt không có cá, nhân tới tiện ắt vô địch.”
Sâu sắc! Mẹ nó, quả thực là châm ngôn cuộc sống!
Vì thế sau khi để điện thoại xuống tôi liền ôm lấy đùi thư kí, chớp chớpmắt cố nặn ra vài giọt lệ, trên thực tế nước mắt này không cần cố ý nặnra cũng có. Bởi vì bây giờ tôi giống như mỹ nhân ngư trong truyện cổtích Andersen, mỗi bước đi là ngàn mũi kim châm, đau đến không muốnsống!
“Thư kí tiểu thư……………………” Tôi ôm đùi, ngửa mặt lên trời:“Hôm nay tôi làm tất
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thanh-mai-muon-treo-tuong/1538642/chuong-50.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.