Ước chừng đi bộ đượcnữa giờ đồng hồ, cuối cùng bụng tôi cũng không thấy khó chịu nữa, vừavặn nhìn thấy phía trước mọi người đang vây thành một vòng tròn, đến gần thì phát hiện đúng là khiêu vũ giao tế (Mèo cũng chẳng biết là loại gìnữa). Âm thanh náo nhiệt xung quanh cũng có thể trở thành âm nhạc, mà ởđây, mặc kệ là ai cũng có thể mời người khác cùng khiêu vũ, thậm chí còn có hai cô gái đang nhảy cùng với nhau.
“Muốn khiêu vũ không?” Trương Húc cúi đầu hỏi tôi.
“Đương nhiên, anh đừng xem thường em.” Tôi si ngốc cười, lôi kéo tay anh vào trung tâm của vòng tròn khiêu vũ.
Lúc đại học ngoại trừ nhảy hiện tại, tôi còn học thêm múa bụng Ả rập, vũđiệu đấu bò Tây Ban Nha, khiêu vũ giao tế………..Bây giờ vừa vặn có thểdùng.
Vượt ra ngoài dự đoán của tôi, Trương Húc khiêu vũ giao tếthành thạo không nói nên lời, vừa nhìn liền biết anh không phải là taymơ. Anh mang theo tôi nhẹ nhàng chuyển động, cùng người có khả năngkhiêu vũ thành thạo cùng nhau nhảy múa không thể nghi ngờ cũng là mộtloại hưởng thụ, lại còn có thể thừa dịp này vận động tiêu cơm, thật làmột công đôi việc.
Nhảy với nhau vài khúc, tôi nói thẳng “mệt thật” rồi kéo tay Trương Húc ra ngồi ở băng ghế dài.
“Nói đi, có phải lúc ở nước ngoài anh thường xuyên dùng chiêu này để dụ dỗcác cô gái ngoại quốc không?.” Tôi thở hổn hển, chán muốn chết nhìn vềphía Trương Húc hỏi.
“Không có.” So sánh với việc bị tôi lơ đãngtrêu đùa thì biểu hiện của anh vô cùng đứng đắn:
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thanh-mai-muon-treo-tuong/1538639/chuong-46.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.