Lục Bách Nghiêu đề ra cho tôi một ý kiến: “Sinh tốt không bằng gả tốt, mặc dù điều kiện củacô không theo kịp thẩm mỹ bình thường của đàn ông nhưng biết đâu có mộttên nào đó mắt mù coi trọng cô.” (nói chính mình đó). Sự thật chứng minh rằng tên Lục Bách Nghiêu này không có nơi nào, không có lúc nào quênmỉa mai tôi.
“Anh nói Trương Húc có khả năng coi trong tôi haykhông?” Tôi hỏi Lục Bách Nghiêu, dù sao anh ta cũng là đàn ông, ánh mắtchắc không khác biệt nhiều lắm.
Kết quả vẻ mặt Lục Bách Nghiêuhoảng sợ nhìn tôi, cuối cùng vắt hết óc cho tôi một câu trả lời: “NếuTrương Húc bị mù mắt có lẽ còn chút khả năng.”
Chắc không phải chứ.
Giá thị trường của cô nãi nãi tôi chắc cũng không kém tới mức vậy chứ?
“Lục Bách Nghiêu, anh nói thật sao?” Tôi nhìn anh ta uy hiếp nói.
Lục Bách Nghiêu thề son sắt: “So với cup A của cô còn thật hơn.”
“Tôi rõ ràng là B.” Người này thế nhưng lại đem size ngực của tôi ra côngkích, quá vô sỉ! Tuy rằng là B nhỏ nhất nhìn ít ra cũng là B.
Buồn bực, chỉ biết nếu đem việc này hỏi Lục Bách Nghiêu không bằng tôi trực tiếp đập đầu chết một cách bi tráng còn hơn.
Đến công ty một khoảng không xa, tôi bảo Lục Bách Nghiêu cho tôi xuống xe,tôi cũng không muốn trở thành một trong số đông đảo những bạn gái tinđồn của anh ta. Tôi không biết Lục Bách Nghiêu xin phép giúp tôi như thế nào nhưng tôi lo lắng lãnh đạo sẽ hiểu lầm mối quan hệ của tôi và LụcBách
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thanh-mai-muon-treo-tuong/1538623/chuong-30.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.