Lục Bách Nghiêu nóixong lời này liền nổi giận đùng đùng rời đi bỏ lại tôi đứng im ngơ ngáctại chỗ. Một lát sau người này quay trở lại, quăng lên mặt tôi một đốngáo quần lớn rồi đẩy cửa ra ngoài. Rốt cuộc thằng nhãi Lục Bách Nghiêunày muốn làm gì?
Chẳng qua vừa rồi tôi chỉ nhìn bóng lưng vị bác sĩ kia ngẩn một hồi, suy nghĩ tới Trương Húc thế mà anh ta đã nói tôilà thủy tính dương hoa. Tôi nhìn cũng không được sao? Tôi nghĩ cũngkhông được sao? Thật là khó hiểu.
Tôi lấy quần áo ở trên đầuxuống, váy liền thân cùng áo khoác mới tinh, thậm chí cả nội y cũng có.Tôi kinh ngạc ngồi nguyên tại chỗ suy nghĩ hành động khác thường vừa rồi của Lục Bách Nghiêu, suy nghĩ nữa ngày cũng chẳng nghĩ ra được cái gì,không thèm nghĩ nữa, trực tiếp tới toilet thay quần áo.
Nhãn máctrên quần áo còn chưa có tháo xuống, tôi vừa nhìn thấy giá, mẹ ơi, bộ áo quần này còn hơn cả ba tháng tiền lương của tôi. Áo quần này cho tôimượn về sau nếu anh ta không lấy lại nữa, trực tiếp bán đi không phảikiếm được bộn tiền sao? Tôi xé nhãn trên quần áo xuống, mặc lên. Nội ynhỏ thế này nhưng lại vừa vặn. Tôi có thể tự an ủi rằng nữ giúp việc nhà này có ánh mắt hơn người được không? Cho dù tôi mặc áo ngủ rộng thùngthình chỉ cần liếc mắt một cái cũng có thể nhìn thấu được?
Tuyrằng lời giải thích này có chút gượng ép nhưng nhìn chung so với nhữnglời giải thích khác thì tốt hơn rất nhiều. Thay xong bộ quần áo, tôi điđến trước
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thanh-mai-muon-treo-tuong/1538621/chuong-28.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.