Tửu lượng của tôi vẫn luôn rất tốt, trực tiếp cầm ly rượu kia lên uống một hơi.
“Tửu lượng tốt.”
“Nhớ kĩ những lời anh vừa nói hồi nãy là được rồi.”
Tôi tránh đi tầm mắt hắn, ánh mắt vẫn luôn nhìn về phía tầng trên, Lục Bách Nghiêu chết tiệt, tại sao còn chưa xuống?
“Em đứng không vững, anh đưa em về nhà được không?” Sắc lang mới quấy rốitôi vừa rồi đặt tay lên eo tôi, ôm thật chặt. Tôi muốn tránh ra nhưng cả người dường như mất hết sức lực. Tại sao có thể như vậy? Chẳng lẽ lyrượu vừa rồi bị bỏ thuốc?
“Anh buông…………..” Toàn thân từ trênxuống dưới mềm nhũn mất hết sức lực, đầu óc cảm thấy hỗn loạn dần dầnmất đi ý thức, thầm nghĩ chỉ muốn thoát khỏi bàn tay ma quỷ của ngườikia. Bên tai không ngừng tràn ngập lời nói của một người đàn ông xa lạmuốn dẫn tôi đi, đáng tiếc đầu óc hiện tại đã hoàn toàn bãi công giốngnhư cỗ máy không có người điều khiển, tay chân mềm nhũn như đất sét đành phải dựa vào bàn, theo bản năng phản kháng người đàn ông đó.
Một lát sau, có người xách tôi từ trên bàn đứng lên, dựa vào một bờ vai ấmáp, hơi thở quen thuộc, người này………………………….có phải là Lục Bách Nghiêuhay không? Tôi mờ mịt ngẩng đầu, miễn cưỡng mở hai mắt, nhìn thấy mộtcái cằm, rất trắng, đường cong rất đẹp. Tay của tôi không bị khống chếliền nâng lên, chạm đến cái cằm xinh đẹp này.
“Hạ Cận, cô thanhtỉnh một chút cho tôi.” Một giọng nói vang lên ở bên tai tôi, giọng nóinày rất quen, là của ai vậy? Hạ Cận , hình
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thanh-mai-muon-treo-tuong/1538618/chuong-25.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.