🔔 Tham gia cộng đồng đọc truyện online trên Telegram:  https://t.me/+_tC4EYqfkw83NTE1
Chương trước
Chương sau

13.



Trần Vi cũng không biến mất trong thế giới của tôi. Cho dù bề ngoài Chu Mục đã cố gắng hết sức để duy trì vẻ bình tĩnh thì cô ta vẫn ngày càng quá đáng.



Nửa đêm di động Chu Mục đổ chuông. Tôi ngủ mơ mơ màng màng bị làm thức giấc. Khi mở mắt đã thấy Chu Mục vội vàng mặc quần áo.



Anh thấy tôi thức giấc thì áy náy: “Xin lỗi Tiểu Tân, làm em thức giấc rồi, anh có việc gấp phải ra ngoài một lát. Em cứ ngủ trước đi.”



Tôi gật đầu, mở to mắt nhìn anh biến mất khỏi phòng. Tiếng cửa đóng sầm lại dưới lầu. Không còn buồn ngủ chút nào.



Thật ra tôi nghe thấy tiếng Trần Vi. Nũng nịu, yếu ớt, khóc lóc nói rằng bên ngoài có ai đó đang gõ gõ cửa sổ.



“Em rất sợ. A Mục, anh đến ở cùng em được không? Một mình em thật sự rất sợ, lỡ có người làm gì em…”



Trẻ con còn biết, gặp vấn đề khó khăn thì gọi cảnh sát, cô ta lại chọn tìm chồng người khác.



14.



Dự báo thời tiết nói năm nay tuyết đầu mùa sẽ đến sớm, tôi với Chu Mục vốn đã hẹn nhau ngày đó cùng ăn tối.



Giữa trưa đến công ty tìm anh, anh lại ngập ngừng muốn nói lại thôi.



“Chu Mục. Hôm nay em có người bạn từ nước ngoài về, mấy năm rồi không gặp. Có thể tối nay chúng ta không thể đi ăn cùng nhau…”



“Không sao.” Chu Mục cười, tôi lại đọc được vẻ thở phào nhẹ nhõm trên mặt anh: “Tối anh đến đón em,

Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thanh-mai-moi-met/2920557/chuong-7.html

Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.