Hôm sau, trường Vũ Minh được nghỉ một ngày để chuẩn bị cho chuyến dã ngoại thực tế hay nói trắng ra là đi chơi:<
Tú Tâm xuống nhà ăn sáng thì thấy ông nội cũng đang đọc báo trên bàn ăn. Cô nảy ra một ý kiến.
“Hôm nay ông có đi đâu không?”
Ông thư thả vừa đọc báo vừa uống trà.
“Không”
“Hôm nay cháu đi mua đồ cho ngày mai, ông đi cùng không?”
Có cơ hội đi chơi với cháu gái thì sao ông đây có thể bỏ qua?
“Ta cũng không có gì làm!”
“Vậy bây giờ phải ăn nhanh mới được, cháu hẹn Minh 8 rưỡi rồi!”
Đôi tay già cầm tờ báo khựng lại.
“Thằng đó cũng đi?”
“Sao ông cứ gọi Minh là thằng thế? Nó đi thì sao?” Tú Tâm phản bác.
Ông tiếp tục đọc báo mà không thèm trả lời.
Hừ!Thằng oắt con bỏ bùa Tú Tâm rồi?
Nhưng không sao, đã có ông đây đi cùng, oắt con không giở trò linh tinh được đâu!
Dù sao ông cũng cần mua chút đồ…
Ăn sáng xong, Tú Tâm kéo ông đứng trước cổng Vũ gia chờ Khánh Minh.
Mới chờ chưa tới một phút thì ông đã mặt mày khó chịu
“Tên nhóc này lâu thế!Lề mề!”
“Cháu ra đây rồi!Xin lỗi để ông phải chờ” Giọng Khánh Minh lịch sự hết mức có thể.
Rồi lại hướng tới Tú Tâm đưa ra đôi giày Vans “ Tao biết ngay mày lại đi giày đế cao nên tao mang cho mày Vans cho dễ chịu này”
Tú Tâm lúc này mới để ý mình bất giác đi giày đế cao, đây là thói quen của cô. Nhưng hôm nay thói quen không hữu dụng.
Cô ngồi xuống
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thanh-mai-lai-truc-ma/92139/chuong-14.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.