Tú Tâm bước từng bước cầu thang định xuống tầng. Chân cô đau quá a!!
Còn mấy bậc cuối Tú Tâm nghĩ bụng nhảy xuống cho nhanh, đây là thói quen khi cô đi cầu thang ở nhà.
Cô bật nhảy….
Bay lên….
Chân sắp chạm đất…
Chân chạm đất…
Một cơn đau buốt truyền tới làm cô hét “A” lên một tiếng.
Bình thường cô nhảy kinh lắm mà: chắc do chân đang đau
Chân yếu nên cô ngã ngụy xuống đất. Lại ôm đất mẹ yêu dấu rồi!!!
Mặt Tú Tâm nhăn lại vì đau.
Miệng cô lẩm bẩm chửi bậy
“ Mẹ kiếp!Đau quá!”
Sàn nhà truyền đến tiếng bước chân nhẹ kèm theo giọng nói lạnh băng
“Mày vừa nhảy cầu thang?”
“A?!” Tú Tâm nổi cả da gà
Khánh Minh đưa tay đỡ lấy eo Tú Tâm kéo cô đứng lên rồi đỡ cô dựa vào ngực mình, dìu cô đi.
“Mày định xuống làm gì?”
“Tao xuống hóng hớt” Tú Tâm nằm trên nhà mà cứ tò mò không biết ở dưới thế nào.
Khánh Minh dửng dưng trả lời.
“Giải quyết xong rồi!Không còn gì xem đâu”
Tú Tâm bĩu môi.
“Thảo Vân đẩy tao”
“Tao biết”
Tú Tâm thật sự chưa bao giờ ghen ghét gì Thảo Vân, mà ở lớp cũng không bất đồng sao Thảo Vân lại đẩy cô?
“Mà sao lúc Thảo Vân đẩy tao xuống xe ô tô không dừng lại?”
“Sao mày ngu thế?” Khánh Minh cốc lên đầu cô một cái “ Người lái xe là đồng phạm, anh trai nó”
A!Thảo nào.
Thảo Vân lên cả kế hoạch hại cô ư?
--- ------ ------ ----
Khánh Minh tối hôm đó sang tận phòng Tú Tâm chăm sóc cô.
Lúc cho Tú Tâm ăn cậu cứ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thanh-mai-lai-truc-ma/92136/chuong-11.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.