Tạ Tầm nắm chặt thanh kiếm trong tay, gắt gao nhìn chằm chằm thanh đao trên cổ Tống Như Oản, cưỡng chế trấn định nói: “Rốt cuộc ngươi muốn như thế nào? Chỉ cần ngươi thả phu nhân của ta ra, cái gì ta cũng đáp ứng ngươi.”
“Nga? Thật sự cái gì cũng đáp ứng? Ta đây muốn ngươi buông kiếm xuống, một mình lên thành!” Dứt lời, Phù Xu đem mũi đao xẹt qua cổ Tống Như Oản, nháy mắt trên chiếc cổ trắng nõn của nàng xuất hiện một tia máu đỏ tươi chảy xuống.
“Không được! Tướng công đừng nghe nàng! Ta không cần chàng cứu! Chàng đi mau đi!” Tống Như Oản bất chấp, hô lớn với Tạ Tầm.
Tạ Tầm trong lời khuyên bảo của Tống Như Oản và chúng tướng sĩ, vẫn quyết định ném thanh kiếm trong tay xuống, hắn xoay người xuống ngựa, từng bước một đi lên thành lâu.
Phù Xu nhìn Tạ Tầm vì Tống Như Oản nguyện ý bỏ mạng, trong mắt vừa thống khổ vừa sảng khoái. Nàng ta nghẹn ngào thét to: “Nếu các ngươi muốn ở bên nhau, vậy hãy làm một đôi uyên ương bỏ mạng đi!” Dứt lời, đột nhiên Phù Xu đẩy Tống Như Oản xuống thành. Đầu óc Tạ Tầm còn chưa kịp phản ứng, thân thể đã hành động ngay lập tức, hắn lập tức hướng tới Tống Như Oản, muốn bắt lấy nàng.
Đúng lúc này, trên thành, hàng trăm mũi tên nhọn nhắm ngay vào Tạ Tầm. Mắt thấy sắp bắt được Tống Như Oản, Tạ Tầm bất chấp tiếng xé gió phía sau, từng mũi tên cắm lên lưng hắn!
Cuối cùng, Tạ Tầm không màng tất cả bắt được Tống Như Oản, ôm nàng vào trong
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thanh-mai-la-ho-ly-tinh/558886/chuong-49.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.